cưng chiều em mãi chap 1
Chap 38: Chấp nhận. Chap 39: Cưng chiều em đã là bản năng. Chap 40: Em luôn ở phía sau. Chap 41: Thách thức. Chap 42: Không muốn làm em đau. Chap 43: Nhớ anh. Chap 44: Khám thai một mình. Chap 45: Bất an. Chap 46: Hãy để em bảo vệ anh. Chap 47: Gặp mặt tình nhân. Chap 48: Nhịp tim. Chap 49: Dã tâm
ReadChap 21 - 30, stories EDIT II SEYOON II EXOSHIDAE II Cưng Chiều Em Suốt Cuộc Đời Này II of SYBangPham95 daily updated chapters. Toggle navigation Search MOIGIOINHA.net. Genre . Teen Fiction; Humor; Chicklit; Thriller; Diverse Lit; Chap 21 1 năm sau -" Sehun, anh tỉnh lại đi ". Taeyeon vừa lay tay Sehun vừa hét lên.
Truyện Tổng Tài Cưng Chiều Phu Nhân (Chuyển Ver) (Taennie) - Tổng Tài Cưng Chiều Phu Nhân (Chuyển Ver) (Taennie) tren dien thoai, may tinh bang, iphone, ipad. nghien cuu #dramione nhu nhung phut ban dau keo em ve phia toi chap 8 1 #truyen tranh thien co lenh chap 90 #hoseok be con em chay khong thoat chap 35 tai nan #dm
Chương 1: Em có muốn ở cùng tôi không? Quản Lý Chương Tiếp » Mỗi buổi sáng ở Hoắc gia đều rất nhộn nhịp, người hầu trong nhà tất bật làm việc để đón chào ngày mới. Nhưng chỉ có duy nhất một người lại vô cùng nhàn rỗi, không ai khác chính là Lưu Mẫn Nhi.
Kết luận kiểm tra việc chấp hành pháp luật của Bộ Công Thương đối với Công ty cổ phần Con Cưng. Kết luận kiểm tra việc chấp hành pháp luật trong hoạt động sản xuất, kinh doanh hàng hóa, dịch vụ thương mại, cạnh tranh và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng của Công
Recherche Site De Rencontre Entierement Gratuit. Đối với người phụ nữ, niềm mơ ước là có người đàn ông nào đó cưng chiều mình cả đời. Truyện Cưng Chiều Em Cả Đời của 50 độ U Lam xoay quanh một cô gái có tên là Mạnh Ảnh, cô được Diệc Nhiên cưng chiều, chăm sóc, lo lắng. Do anh quá cưng chiều cô nên mỗi lần cô gặp người đàn ông khác anh lại mẹ cô cũng vậy cũng yêu nhau sướt mướt nhưng lại không dám bày tỏ tình cảm của mình vì còn e ngại. Liệu kết thúc truyện có được hạnh phúc hay không?
Có phải bạn đang muốn tìm đọc những câu truyện ngôn tình phải không? Có phải bạn đang tìm đoc truyện tranh ngôn tình đúng không? Nếu đúng như vậy thì mời bạn xem ngay sau đây nhé. Quý khách hãy đăng ký để nhận Khuyến Mãi bên dưới của nhà cái Fi88 >> Xem thêm nhiều câu chuyện ngôn tình nhất tại đây ●Chúc Các Bạn Đọc Truyện Tranh vui vẻ ●Giúp mình đạt 1000 subcribe nhé. Mình Sẽ Cố gắng Làm Những Clip Truyện Hay Hơn nữa ● Đăng Ký Kênh YTB ● Ủng hộ kênh bằng cách like fanpage FB ● Video editor Thiên Đường truyện ✔Mọi Người thấy hay thì hãy Like, Comment, Share, Đăng Ký Kênh của HamTruyen nhé ! ✔Thank you ! ● Mọi vấn đề vi phạm luật bản quyền, nguyên tắc cộng đồng và chính sách vui lòng liên hệ theo Email[email protected] truyensieuhay truyentranh ● Cảm ơn MN đã ủng hộ Channel Thiên Đường Truyện ——————————– ▼ Nguồn Truyện Manga toon Truyện Siêu Hay ▼ Nguồn Nhạc Music provided by NoCopyrightSounds Vậy là bạn đã xem xong câu chuyện chủ đề đoc truyện tranh ngôn tình rồi nhé. Ngoài xem những câu chuyện ngôn tình hay này bạn có thể xem thêm nhiều thể loại truyện hấp dẫn khác tại đây nhé đoc truyện tranh ngôn tình Quý khách hãy đăng ký để nhận Khuyến Mãi bên dưới của nhà cái Fi88 Tag liên quan đoc truyện tranh ngôn tình. truyện tranh ngôn tình,truyện tranh hay,truyện tranh mới,ngôn tình,truyện tranh tình yêu,cưng chiều em mãi,cưng chiều em mãi chap 1,cưng chiều em mãi chap 5,cưng chiều em mãi chap 2. Xin chân thành cảm ơn.
Ngoài trời, mưa rơi không ngừng, màn đêm bao trùm tất cả, lâu lâu lại lóe lên những tia sáng và kèm theo đó là âm thanh vang dội của sấm chớp. Đã gần nửa đêm, mọi người đều chìm vào giấc ngủ, nhưng trong một căn nhà nhỏ ở ngoại thành lại vang lên tiếng đánh đập, chửi bới của một người phụ nữ và tiếng khóc nức nở của một cô bé. " Đồ tiện nhân, tao nuôi mày bấy lâu nay mày không trả ơn cho tao thì thôi còn dám đi quyến rũ chồng tao. Hôm nay tao nhất định phải đánh chết mày." " Mẹ nuôi ... con không có... con thật sự không có quyến rũ ba nuôi ... là ba nuôi tự vào phòng con..." Chỉ thấy dưới sàn nhà có một cô bé đang quỳ, trên người cô toàn là vết roi đánh, mới có, cũ có, từng vết thương chồng chất lên nhau, đang rỉ máu. Thân hình đứa bé rất gầy, như một que củi, đến mức gió thổi một cái cũng có thể bay, khuôn mặt trắng bệt, đôi môi nứt nẻ bị cô bé cắn đến sắp bật máu. Đôi mắt xinh đẹp, long lanh như một thiên thần bây giờ đang chứa đầy hoảng loạn và sợ hãi, nhưng vẫn mang theo một tia quật cường. Dù còn nhỏ nhưng khi ai nhìn thấy cũng nhất định sẽ biết sau này khi cô bé lớn lên là một đại mĩ nhân. Bên cạnh cô là một người phụ nữ trung niên với thân hình mập ú, khuôn mặt được bôi lên hàng ngàn lớp phấn nhưng vẫn không giấu được những nếp nhăn của bà ta. Hơn nữa, do giận dữ mà khuôn mặt bà ta càng trở nên vặn vẹo kết hợp với mái tóc rối bù khiến người phụ nữ này càng giống như nữ quỷ. Đứng xa xa là một người đàn ông khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, khuôn mặt đỏ bừng vì say rượu, đôi mắt ánh lên tia dâm tà khi nhìn cô bé gái quỳ dưới đất, còn khi nhìn đến người phụ nữ kia thì lại chán ghét và giận dữ khi bị phá hỏng chuyện tốt. Ông ta bước lên trước vài bước, cầm tay người phụ nữ lại không cho bà ta tiếp tục đánh" Được rồi, Thu Phương em đừng đánh nữa, đánh nữa con bé sẽ chết thật đó, dù gì thì nó cũng là con gái chúng ta." Người đàn ông đó chính là Hà Minh, còn người phụ nữ kia là Mai Thu Phương, vợ của ông ta. Đứa bé gái đang quỳ chính là Hà Mẫn Nguyệt, năm nay 8 tuổi, là con gái nuôi được hai vợ chồng kia nhận nuôi lúc 3 tuổi. " Con gái? Ông còn biết nó là con gái của ông sao? Vậy mà ông còn dám làm như vậy? Ông đúng là cái đồ vô liêm sĩ, không biết xấu hổ ..." Bà ta còn chưa dứt lời thì Hà Mẫn Nguyệt đã lợi dụng lúc bọn họ cãi nhau mà chạy ra ngoài. Vì cô bé biết người phụ nữ được gọi là mẹ nuôi kia nhất định sẽ không tin nó, nhất định sẽ đánh nó chết. Cho nên nó phải chạy, nhất định phải chạy trốn, đằng sau là người đàn bà đó đang đuổi theo, miệng không ngừng mắng " Con nhỏ đáng chết kia, mày mau đứng lại... " "..." Trong đêm mưa, một thân hình nhỏ nhắn đang chạy không ngừng, cách không xa là người mẹ nuôi tên Thu Phương đó. Bỗng nhiên dưới chân Mẫn Nguyệt dẫm phải mảnh thủy tinh, máu từ chân túa ra đỏ thẫm cả nền đất, hòa với nước mưa và bùn đất khiến cho nó trông càng đáng sợ. Tuy vậy, cô bé vẫn chạy, dù vết thương ở chân rất đau, vết roi trên người bị nước mưa quất vào rất rát, thân thể rất lạnh rất mệt nhưng vẫn không thể dừng lại. Không bao lâu sau, tiếng mắng chửi đằng sau nhỏ dần, bóng dáng Thu Phương mất hút. Dù bà ta có thể chạy nhanh đến mức nào thì với thân mình mập mạp kia cũng không thể chạy lại nổi cô bé gầy gò, mỗi ngày đều phải làm việc vất vả. Mẫn Nguyệt chạy sâu vào trong rừng, đến một ngôi nhà tranh nhỏ, tồi tàn đến đáng thương, mái nhà có vài chỗ hư hỏng nặng khiến nước mưa tràn vào. Trong góc nhà có một cái tấm thảm nhỏ, cô bé đó chỉ có thể lau sạch vết thương trên người và dưới chân, sau đó lấy thuốc do cô bé đã chuẩn bị ở trong nhà thoa lên, rồi dùng miếng vải mỏng băng lại. Căn nhà tranh này là nơi trốn bí mật của Hà Mẫn Nguyệt, được cô bé tìm thấy khi còn nhỏ, mỗi khi bị đánh hay tâm trạng buồn đều tới đây. Xong tất cả, cô lại cuộn mình nằm xuống tấm thảm, nhắm mắt lại, suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra. Cô từ nhỏ đã bị cha mẹ bỏ rơi, sau đó được viện trưởng viện mồ côi tìm thấy và đem về. Trong viện mồ côi, Mẫn Nguyệt luôn bị bắt nạt, điều đó khiến cho cô bé hiểu có một gia đình quan trọng như thế nào. Đến năm Mẫn Nguyệt 3 tuổi, thì gặp vợ chồng Hà Minh, họ quyết định nhận nuôi cô. Lúc đó cô bé rất vui vì cuối cùng cũng cô cũng đã có một gia đình. Nhưng niềm vui đó không kéo dài bao lâu, bởi vì khi về tới nhà, mẹ nuôi luôn bắt cô làm việc nhà, không làm tốt thì bà ta lại đánh đập, chửi rủa đủ điều, lúc tâm trạng bà ta không tốt cũng đánh cô. Còn người ba nuôi kia cũng không can ngăn, hơn nữa từ lúc Mẫn Nguyệt được 6 tuổi ánh mắt ông ta nhìn cô đã bắt đầu thay đổi. Ánh mắt đó cô bé từng tình cờ nhìn thấy khi ba nuôi đè mẹ nuôi trên giường, còn mẹ nuôi thì đang rên rỉ giống như rất khổ sở lại giống như rất thoải mái. Tuy không biết nó có nghĩa là gì nhưng Mẫn Nguyệt vẫn cảm thấy sợ hãi. Ông ta còn thường xuyên mượn cớ say rượu vào phòng cô bé, nhưng đến lúc đó cô đều la lên và mẹ nuôi chạy vào. Tiếp theo đó lại là một màn mắng mỏ và liên tục đánh đập, tất nhiên người bị thương nhiều nhất vẫn là đứa bé đáng thương này. Vì thế trước khi đi ngủ cô bé luôn khóa cửa phòng thật chặt. Nhưng tối hôm nay ông ta lại có thể vào phòng cô được, có lẽ do những lần trước nên ông ta đã chuẩn bị chìa khóa. Vừa vào phòng liền bịt miệng Mẫn Nguyệt vì sợ cô bé la lên, sau đó bàn tay ông ta lần xuống dưới muốn cởi áo ngủ của cô. Đôi mắt của ông ta hằn tia máu, lúc này đang nhìn chằm chằm vào Mẫn Nguyệt khiến cô cảm thấy ghê tởm. Đúng, chính là ghê tởm, hơn nữa còn mang theo sự sợ hãi. Mẫn Nguyệt trưởng thành hơn nhiều đứa bé khác nên cô bé biết những chuyện sắp ra nhất định rất kinh khủng nên cô bé luôn tìm cách giãy giụa. Cô bé quơ tay trúng bình hoa đầu giường liền lấy nó đập mạnh vào đầu Hà Minh. Ông ta vì đau mà tức giận, liền tát một cái thật mạnh vào Mẫn Nguyệt. Cái tát khiến cô bé choáng váng, trên mặt hiện lên năm dấu tay rõ ràng, khóe môi lại chảy máu, đầu ong ong, không còn sức phản kháng. Nhưng rất may vì tiếng động lớn như vậy đã đánh thức mẹ nuôi. Thu Phương chạy vào lôi Hà Minh ra mắng chửi một chút rồi lại quay sang trừng phạt cô. Rõ ràng cô không làm gì sai nhưng tại sau lúc nào cũng bị đánh. Cuộc sống như vậy cô bé rất mệt mỏi, rất chán nản, nhiều lúc muốn trốn đi nhưng không thể. Nghĩ đến sáng ngày mai lại phải quay về căn nhà đó Mẫn Nguyệt lại cảm thấy tuyệt vọng, rồi sau đó lại chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Ngoài trời mưa vẫn rơi tí tách giống như đang khóc thương cho số phận của cô bé kia. Lúc này, cái áo vì bị rách nát mà rũ xuống, làm lộ ra đóa hoa anh đào nhỏ màu hồng nhạt trên ngực.
cưng chiều em mãi chap 1